Rồi Su-be đứng lên, chậm rãi cầm bản nhạc tách làm đôi, anh cầm chương III và IV mà đã hai lần bị bỏ dở. Ngập ngừng giây lát, anh tiến lại phía lò sưởi, đưa tập nhạc vào ngọn lửa ......
Điệu nhạc du dương lớn dần cất mình lên cao, nó gào lên, bay nhanh qua các ngọn cây, như một luồng gió, vặt hết lá, thổi rạp cỏ xuống đất, quất vào mặt người những giọt nước nhỏ xíu và mát rượi ......
Đúng là duyên kì ngộ, đôi ta thật là hợp nhau. Nay bậc đế vương dạy dỗ dân ta trên dưới phải hòa hợp, có lẽ chúng ta nên ở lại nơi này. Cầm ca là nghề hai ta cùng theo đuổi đó ......
Sở hữu và quản lý Website: Lê Anh Tuấn (Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam - Bộ Giáo dục và Đào tạo)